Tiền là một công cụ trao đổi, tiền có sức mạnh gần như tuyệt đối trong thế giới con người, tiền chỉ có thể tồn tại khi có hàng hóa được sản xuất và có con người để sản xuất chúng.
Tiền không phải là công cụ của những kẻ lừa đảo, những kẻ lấy tiền của bạn bằng nước mắt, hay những kẻ cướp bóc, lấy đi tiền của bạn bằng vũ lực. Tiền chỉ có thể được tạo ra bằng những người sản xuất.
Khi bạn chấp nhận đồng tiền được trả cho nỗ lực của mình, bạn chỉ làm như vậy với niềm tin rằng, bạn sẽ đổi nó lấy sản phẩm được tạo ra từ nổ lực của một người khác. Lừa đảo hay cướp bóc sẽ không mang lại giá trị đồng tiền.
Không phải bằng những biển đau thương, không phải bằng sức mạnh của tất cả vũ khí trên địa cầu này có thể biến những mẩu giấy trong túi của bạn thành bánh mì. Những mảnh giấy đó đáng lẽ là vàng, là một dấu hiệu của sự tôn vinh.
Túi tiền của bạn là tuyên bố của bạn về niềm hi vọng rằng ở đâu đó trên thế giới này có những con người sẽ không thất bại trong việc tuân theo nguyên tắc đạo đức của nguồn gốc đồng tiền. Đây có phải là những gì mà bạn coi là xấu xa?
Bạn đã bao giờ tìm kiếm nguồn gốc của sự sản xuất? Hãy nhìn thử vào một máy phát điện, và thách bạn dám nói với bản thân rằng nó được tạo ra bởi một nỗ lực cơ bắp của những con mãnh thú không suy nghĩ. Hãy thử trồng một hạt lúa mì mà không có kiến thức được để lại cho bạn từ những con người khám phá ra điều đó lần đầu tiên,…
Nhưng bạn nói rằng tiền được tạo bởi kẻ mạnh với sự trả giá bởi kẻ yếu? Đó không phải sức mạnh của súng và cơ bắp. Sự giàu có là sản phẩm của năng lực tư duy của con người. Vậy thì, tiền được tạo ra bởi một người phát minh ra một chiếc xe, với sự trả giá bởi những người không phát minh ra nó? Vậy thì tiền, được tạo ra bởi những người thông minh với sự trả giá bởi những kẻ ngốc? Một người chung thực là một người biết rằng anh ta không thể tiêu thụ nhiều hơn những gì mà anh ta sản xuất.
Đồng tiền dựa trên tiền đề là mỗi người là chủ sử hữu của tâm trí và nỗ lực của mình.
Đồng tiền không có quyền quy định giá trị cho sự nỗ lực của bạn. Tiền cho phép bạn có được hàng hóa, sự lao động của bạn có giá trị cho những người mua chúng, và không hơn. Tiền không cho phép sự giao dịch nào mà không mang lại lợi ích chung đi kèm với những nhận định không bị ép buộc từ các thương nhân.
Đồng tiền yêu cầu bạn phải hiểu rằng: loài người phải làm việc vì lợi ích của họ chứ không phải là làm việc sẽ gây tổn hại cho họ, vì sự tiến bộ của họ chứ không phải sự thụt lùi - bạn phải trao đổi với họ những giá trị, không phải những vết thương - và cái kết nối chung giữa người và người không phải là sự trao đổi sự đau khổ, mà là sự trao đổi về hàng hóa.
Tiền đòi hỏi bạn phải bán, không phải là sự yếu kém của bạn với sự ngu ngốc của người khác, mà là tài năng của bạn với lí trí của họ. Và nó đòi hỏi bạn phải mua không phải thứ tồi tệ nhất mà họ cung cấp, mà là thứ tốt nhất mà tiền của bạn có thể tìm thấy. Vậy đây có phải là những gì mà bạn coi là xấu xa?
Tiền chỉ là một công cụ, nó sẽ đưa bạn đến bất cứ nơi nào bạn muốn, nhưng nó không thể thay thế bạn làm người cầm lái. Tiền là tai họa cho những ai cố gắng đảo ngược quy luật nhân quả - những người mà tìm cách thay thế trí tuệ bằng cách chiếm đoạt các sản phẩm của trí tuệ.
Tiền sẽ không mua được hạnh phúc cho người không có khái niệm về những gì anh ta muốn: tiền sẽ không trao cho anh giá trị nếu anh ta trốn tránh sự hiểu biết về những gì cần đánh giá, tiền sẽ không trao cho anh ta mục đích nếu anh ta trốn tránh lựa chọn những gì cần tìm kiếm.
Tiền sẽ không mua được trí thông minh cho kẻ ngốc. Một người cố gắng mua trí óc của những người thượng cấp để phục vụ anh ta, dùng tiền để thay thế cho óc phán xét của anh ta, kết thúc bằng việc trở thành nạn nhân của chính sự kém cỏi của mình. Không một ai có thể nhỏ bé hơn đồng tiền của mình, đây có phải là lí do mà tại sao bạn gọi nó là xấu xa?
Dù xấu dù tốt, bản chất đồng tiền được sinh ra là để phục vụ con người. Chính chúng ta đã biến chúng trở nên xấu xa, còn đồng tiền là vô tri, nó không thể là xấu, cũng không thể là tốt. Nói tóm lại, con người đã tạo nên bản chất của nó.